BÀI THƠ: CHA KHUYÊN CON TRAI
Thơ: Nguyễn Điệp
Con được gì sau những phút đam mê ?
Ngoài chán ghét và ê chề mỏi mệt
Đừng đổ lỗi cho tình yêu đã chết
Lí do nào bao biện hết cái sai ?
Lập gia đình là một quãng đường dài
Chồng và vợ phải chung vai gánh vác
Lạc bước chân rồi về nhà phụ bạc
Chẳng qua là ham cái khác mà thôi
Hạnh phúc kia cần chăm sóc cả đời
Phải dẹp bỏ những cái tôi nóng vội
Đừng bắt trẻ trở thành người chịu tội
Khi cha mình đã chọn lối đi riêng
Nghĩa và tình là hai thứ thiêng liêng
Liệu có thể dùng bạc tiền mua được ?
Chớ dại khờ mang nó ra đánh cược
Kẻo quay về không như trước được đâu
Nếu chia tay sẽ phải chịu niềm đau
Trong mắt trẻ nét u sầu vương lại
Ai dắt con đi qua ngày thơ dại
Dậy điều hay những phải trái vô thường ?
Hãy nhớ rằng vợ từng rất dễ thương
Những kỉ niệm trên con đường quen thuộc
Nếu không yêu thì tại sao ngày trước
Con qua nhà bên ấy rước cô dâu ?
Vợ và chồng để sống đến bạc đầu
Cần chia sẻ những lo âu vất vả
Coi các con là gia tài quí giá
Thì sẽ dừng trước bản ngã của ta
Có điều này con phải nhớ lời cha
Mọi cám dỗ vẫn chỉ là hư ảo !