BÀI THƠ: LỜI CHA DẠY
Thơ: Nguyễn Điệp
Này con trai đạo lí sống ở đời
Là nhân nghĩa cứu giúp người hoạn nạn
Dù đói nghèo cũng đừng nên ca thán
Không trượt dài trong chán nản u mê
Giầu hay nghèo cấm có bỏ làng quê
Giấy có rách phải giữ lề cho sạch
Chớ vội vàng kiếm tiền bằng mọi cách
Rơi xuống bùn lại oán trách bản thân
Cha mẹ cho đầy đủ cả tay chân
Tuổi còn trẻ phải chuyên cần học tập
Theo bạn hư rồi sinh ra va vấp
Mà cuộc đời nhiều tấp nập đua tranh
Cứ từ từ đừng vội bước đi nhanh
Trời không phụ trái tim lành hướng thiện
Lớn thế nào cũng nằm lòng câu chuyện
Tham sang giầu đưa Luyện xuống vực sâu
Bài học kia gần lắm chẳng xa đâu
Đừng để mẹ phải lo âu con nhé
Ngày bay đi bà trở nên lặng lẽ
Giấu thở dài khe khẽ chẳng nói ra
Có điều này con phải nhớ lời cha
Trong xã hội lòng người là sâu thẳm
Nhiều mảnh đời ở tận cùng cay đắng
Hãy chìa tay giúp đỡ cảnh khốn cùng
Phải nhìn đời bằng ánh mắt bao dung
Khi hoạn nạn ai sẽ cùng chia sẻ ?
Chuyện bó đũa dậy cho ta mạnh mẽ
Nếu vòng tay bè bạn nắm chặt mình
Đừng nhìn người bằng ánh mắt coi khinh
Trong cuộc sống mà mình luôn nhỏ bé
Vui sướng không khi một mình lặng lẽ ?
Có núi tiền thì cũng vậy mà thôi.