TRUYỆN: DÊ CON THÍCH HÚC
Một chú Dê con có một đôi sừng bé tẹo tèo teo nhưng lại hay cà khịa với mọi người:
– Tôi muốn húc. Ta húc nhau một cái chơi nào!
– Để ta yên! Bác Gà Trống tây nói rồi trịnh trọng tránh sang một bên. Chú Dê con lại lân la đến gây sự với Lợn con:
– Ta húc nhau chơi nào!
– Lui ra cho tớ làm việc. Lợn con đáp rồi tiếp tục quào đất.
Dê lại chạy đến chỗ bác Cừu già:
– Bác húc nhau với cháu không?
Đi chỗ khác chơi! Bác cần khẩn khoản. Bác đang mệt, để bác nghỉ ngơi.
– Nhưng cháu muốn húc! Thôi, ta cứ húc nhau một cái đi!
Bác Cừu già không nói gì, lẳng lặng đi ra chỗ khác nằm.
Dê nhìn thấy một chú Chó con, nó liền xán lại:
– Ta húc nhau một cú xem nào!
– Nào, bắt đầu! Chó con hăm hở cắn ngay vào chân Dê một cái đau điếng.
– Ối, hượm đã! Dê ta bật khóc. Tớ bảo húc nhau, thế mà cậu làm gì thế?
– Nhưng tớ thì chỉ muốn cắn! Chó con đáp rồi bồi thêm cho Dê con một miếng rõ đau nữa.
Dê con sợ quá co cẳng chạy. Từ đó Dê con chừa hẳn cái thói thích gây sự với mọi người.